MẾN TẶNG CHỊ EM NGÀY 8-3
"Trăm năm trong cõi người ta".
Tấm thân phụ nữ đã là tướng gia.
Một mình gánh vác việc nhà.
Việc không tên, tuổi, thêm đà việc con.
Sức tuổi trẻ, lúc còn son.
Xe hoa một chuyến, sang sông theo chồng.
Đời con gái, nhiều ước mong.
Mong sao lấy được người chồng thương yêu.
Cùng nhau chung sức sớm, chiều.
Xây lên hạnh phúc, thêm nhiều ước mơ.
Giấc mơ ấy, không phải mong là có.
Thời gian như gió lướt, mây trôi.
Quay đi ngoảnh lại thôi rồi.
Tóc sương điểm bạc, đồi mồi màu da.
Thêm đàn con nhỏ, vắng cha.
Hai vai nặng gánh tề gia, việc đời.
Vẫn vui tươi, vẫn yêu đời.
Vẫn lòng chung thuỷ, không lời oán chi.
Sớm, khuya vất vả chỉ vì.
Vì chồng, con cái xá gì gian nan.
Hoa tươi, tươi mấy cũng tàn.
Xuân thì biết mất, da nhăn hiện về.
Hỡi ai, ai vẫn mải mê.
Đông, Tây, Nam, Bắc nhớ về mẹ yêu.
Lòng mẹ hiền không lời nào tả hết.
Tình yêu con như vũ trụ bao la.
Vòng tay mẹ hơn vạn, vạn lời ca.
Chỉ bên mẹ mới là, là xuân thôi.
Mẹ là tiếng hát câu thơ
Ru con vào những giấc mơ tuyệt vời
Du dương hai tiếng à ơi
Đong đưa con ngủ, suốt đời không quên
Mỗi ngày con lớn khôn lên
Trong vòng tay mẹ êm đềm thiết tha
Mẹ là tổ ấm mái nhà
Tình thương, cao cả, bao la, dạt dào
Lời mẹ dạy bảo ngọt ngào
Hiền từ, âu yếm, xiết bao ân tình
Mẹ là nắng ấm bình minh
Là bông hoa cúc đẹp xinh sáng ngời
Ơn mẹ biển rộng mây trời
Không gian ấp ủ cho đời con tươi.
Nay thì mẹ đã qua đời
Bỗng dưng hạnh phúc chơi vơi chiều tà!
Mẹ là tiếng hát câu thơ
Ru con vào những giấc mơ tuyệt vời
Du dương hai tiếng à ơi
Đong đưa con ngủ, suốt đời không quên
Mỗi ngày con lớn khôn lên
Trong vòng tay mẹ êm đềm thiết tha
Mẹ là tổ ấm mái nhà
Tình thương, cao cả, bao la, dạt dào
Lời mẹ dạy bảo ngọt ngào
Hiền từ, âu yếm, xiết bao ân tình
Mẹ là nắng ấm bình minh
Là bông hoa cúc đẹp xinh sáng ngời
Ơn mẹ biển rộng mây trời
Không gian ấp ủ cho đời con tươi.
Nay thì mẹ đã qua đời
Bỗng dưng hạnh phúc chơi vơi chiều tà!
Thơ vui
(Định nghĩa về vợ)
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đóa hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ.
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng.
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta.
Vợ là nụ - Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà.
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền,
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian./
(Vợ mình và vợ người ta)
Đi đâu báo cáo đàng hoàng
Vợ khen chồng tớ rât ngoan thì mừng
Vợ người sao lắm dễ thương
Vợ tôi sao nó đoạn trường làm sao
Vợ người mắt sáng trăng sao
Vợ tôi con mắt như dao chặt gà
Vợ tôi sao nó đoạn trường làm sao
Vợ người mắt sáng trăng sao
Vợ tôi con mắt như dao chặt gà
Vợ người thắm nét đậm đà
Còn tôi cưới vợ mặn mà dối gian
Còn tôi cưới vợ mặn mà dối gian
Vợ người đâu dám làm ngang
Vợ tôi thì mặt ngang tàng như cua
Vợ tôi thì mặt ngang tàng như cua
Vợ người dãi nắng dầm mưa
Vợ tôi tiêu sắm bốn mùa như pha
Vợ tôi tiêu sắm bốn mùa như pha
Vợ người bếp núc trong nhà
Thân tôi rửa chén cho bà rong chơi
Thân tôi rửa chén cho bà rong chơi
Vợ người chẳng dám nghỉ ngơi
Vợ tôi sao nó thảnh thơi đánh bài
Vợ tôi sao nó thảnh thơi đánh bài
Vợ người giọng nói khoan thai
Vợ tôi mở miệng toàn xài bạc trăm
Vợ tôi mở miệng toàn xài bạc trăm
Vợ người đi đứng thướt tha
Vợ tôi ục ịch...ục à ..như trâu
Vợ tôi ục ịch...ục à ..như trâu
Vợ người da trắng ...răng châu
Vợ tôi từ gót tới đầu ...toàn phân
Vợ tôi từ gót tới đầu ...toàn phân
Vợ người đẻ ít đẻ thưa
Vợ tôi sao cứ như vua trại gà
Vợ người những phấn cùng hoa
Vợ tôi ủ rũ như ma đội mồ
Vợ tôi sao cứ như vua trại gà
Vợ người những phấn cùng hoa
Vợ tôi ủ rũ như ma đội mồ
Vợ người khuyến khích tấm chồng
Vợ tôi oán trách sao chồng ngu si
Vợ người tề chỉnh xiêm y
Vợ tôi đầy đủ xiêm y.." nhà nghèo "
Vợ tôi oán trách sao chồng ngu si
Vợ người tề chỉnh xiêm y
Vợ tôi đầy đủ xiêm y.." nhà nghèo "
Vợ người mua sắm lúc sale
Vợ tôi xả láng, master, visa
Vợ người nhỏ nhẹ nết na
Vợ tôi thủ thỉ : " chết cha nghe mày ...! "
Vợ tôi xả láng, master, visa
Vợ người nhỏ nhẹ nết na
Vợ tôi thủ thỉ : " chết cha nghe mày ...! "
Vợ người dịu dàng thướt tha
Vợ tôi đi đứng cột nhà rung rinh
Vợ người toàn bận đồ Zin
Vợ tôi thẩm mỹ.....mát in....đốc tờ !
Vợ tôi đi đứng cột nhà rung rinh
Vợ người toàn bận đồ Zin
Vợ tôi thẩm mỹ.....mát in....đốc tờ !
Bình thường... cũng rửa nhưng nào thấy vui
Toilet cọ sạch như chùi
Ngày thường cáu bẩn bốc mùi chẳng sao
Bình thường đi chợ mua rau
Hôm qua mùng 8 đau đầu mua hoa
Rồi mò lên mạng tìm quà
Mua tặng cho vợ sao mà thấy lo
Nhận quà vợ sẽ hỏi dò
Tiền đâu mua tặng? Giở trò quỹ đen?
Không mua mang tiếng là hèn
Mà mua thì bị một phen khốn cùng
Thường ngày mình rõ anh hùng
Giờ sao lại thấy “ngượng ngùng” quá ta?
Hôm qua mùng 8 tháng 3
Bố giặt quần áo cả nhà cho vui
Con trai nhìn bố ngậm ngùi
“Lớn lên con sẽ hiểu đời” thôi con
Mẹ con trình độ còn non
Giặt đâu có sạch, hãy còn xà bông
Mặc vào thấy ngứa cả... mông
Nên bố làm mẫu chứ không phải là...
“Làm trai rửa bát quét nhà
Vợ gọi thì dạ “bẩm bà, tôi đây!”
Bình thường bố cũng “chảy thây”
Nhưng do mùng 8 là ngày chị em
Mẹ con còn bận đi xem
La đà bia bọt nửa đêm mới về
Ngày mai bố sẽ xin thề
Mọi thứ lại phải trở về cùng ta./
THÂN PHẬN ĐÀN ÔNG qua thơ TTKH
THÂN PHẬN ĐÀN ÔNG qua thơ TTKH
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Tới tháng lãnh lương mới hết hồn
Bạn rủ đi chơi, nào có dám
Tôi chờ người tới để…giao lương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Xấp tiền lương mỏng, hỏi lung tung :
Rằng lương sao có bao nhiêu đấy?Chắc“diếm” bớt rồi, phải thế không?Người ấy thường hay móc bóp tôiKhảo tiền mỗi lúc bóp tôi vơiBảo rằng tôi móc còn hơn để…“ghệ” móc tiền ông, mới khổ đời.Thuở ấy nào tôi đã biết gì :Trẻ người, non dạ quá ngu siBao nhiêu tiền bạc, tôi “dâng” hết…Chẳng giữ cho mình được…tí tiĐâu biết tiền đưa bả tháng nàyLà tiền dành dụm bấy lâu nayBao nhiêu tiền mặt, “người” chôm hếtBiết lấy gì vui với bạn đây?Từ đấy thu, rồi thu, lại thuLòng tôi còn giá đến bao giờ“Người kia” đã biết tôi vơi túi“người ấy” cho nên vẫn hững hờTôi vẫn đi…bên cạnh một ngườiDữ như sư tử của lòng tôiVà từng thu chết, từng thu chếtVẫn sợ “vợ” hơn cả…sợ trờiBuồn quá, hôm nay xem lại túiChỉ còn tiền lẻ để…ăn xôiBao nhiêu tiền chẵn, người gom hếtChỉ tặng cho tôi…một nụ cườiTôi nhớ lời người đã bảo tôi.Đưa tiền người giữ khỏi lôi thôiĐến nay, tôi hiểu thì tôi đã…Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi./
Sưu tầm
No comments:
- Bạn hãy bình luận bằng tiếng việt có dấu hoặc tiếng anh và viết rõ ràng đầy đủ. Hãy tỏ ra là người lịch sự, có văn hóa khi bình luận nhé.
- Chèn Link bằng thẻ: <a href="Link muốn chèn" rel="nofollow">Tên muốn hiển thị</a>.
- Tạo chữ: <b>Đậm</b> và <i>Ngiêng</i>.
- Xin chân thành cảm ơn!.